Sài Gòn đang có những bước chuyển mình được tính bằng giờ. Nhưng liệu nó có phải gồng mình để khẳng định bản sắc văn hóa riêng không? Bởi lẽ, nơi đây vốn là chốn đô hội giao thoa các nền văn hóa với sự phong phú đa dạng vùng miền.
Câu nói “hy vọng một lúc nào đó Singapore sẽ phát triển giống như Sài Gòn” của Lý Quang Diệu – nguyên thủ tướng Singapore – trong thập niên 60, mà dạo gần đây thường được trích đi trích lại, làm ta hình dung được phần nào sức phát triển của nó ở thời được mệnh danh “Hòn ngọc Viễn Đông”. Phải chăng những kiến trúc xưa của Sài Gòn đã làm nên vẻ đẹp độc đáo một thời?
Mới đây, chúng ta lại nghe rằng: “Sự hứng thú của chúng tôi với Sài Gòn sẽ giảm đi nhiều nếu thành phố không gìn giữ được những công trình kiến trúc cũ. Nếu điều đó xảy ra, có thể chúng tôi sẽ đến Bangkok thay vì lựa chọn Sài Gòn…”– trong bài viết của nữ tác giả Marianne Brown trên trang Total Travel của Úc. Việc xâm phạm những di tích kiến trúc không chỉ là chuyện phá hủy, mà còn là xây dựng những thứ không phù hợp chung quanh chúng.
Điều đó dẫn đến những suy nghĩ như: Hóa ra những di tích thân quen nơi ta sống liệu chỉ dành riêng cho cư dân nơi đó, nếu xét đến yếu tố du lịch, hoặc bảo tồn văn hóa bản sắc trong thời hội nhập? Rồi cuộc chiến bảo tồn những di tích văn hóa nơi đó liệu chỉ phụ thuộc vào giới chức trách?…
Câu trả lời thuộc về mỗi chúng ta đơn giản bằng việc cất tiếng bảo vệ những di sản này. NTND
Liên hệ